Spoiler Blue Lock 280: Với tốc độ cực nhanh, Loki đã chặn cú sút phạt của Kaiser! Kết quả của trận đấu giờ đây lại càng trở nên khó đoán hơn khi Isagi không thể tưởng tượng ra viễn cảnh bản thân có thể chiến thắng!
Spoiler Blue Lock 280
Chap 280 với tựa đề "Giới hạn của một thần đồng".
Bình luận viên: Loki, thần đồng tốc độ! Cậu ấy đã chặn cú sút Kaiser Impact bằng tốc độ thần thánh của mình!
Kaiser: Chết tiệt!
Isagi: Chỉ cần nhìn như vậy mà anh ta có thể phản ứng ngay và chặn lại được bóng ư?
Nanase: Bóng tự do kìa...
Zantetsu: Hay lắm, Karasu.
Karasu: Đạp ga mà xông lên đi, tên ngốc siêu tốc độ.
Zantetsu: Đến liền đây...
Zantetsu: CÚ PHẢN CÔNG THẦN TỐ!
Ness: Gì!? Tên này cũng nhanh vậy sao...
Raichi: Đừng lao vào vội, đồ ngốc! Câu giờ cậu ta đi!
Kiyora: Ừ!
Isagi: Nhưng “thiên tài” là gì cơ chứ!? Cho đến giờ, mình chỉ... nghĩ mơ hồ rằng "thiên tài" là người cực kỳ xuất sắc. Nhưng mình không nghĩ tới, tốc độ không tưởng của Loki chỉ đơn giản chỉ bằng 2 chữ "thiên tài."
Isagi: Mình phải phân tích... Mình cần hiểu khái niệm của "thiên tài" để giành chiến thắng! Dù mình có tích lũy bao nhiêu dữ liệu (kiến thức or data), thì liệu "thiên tài" có phải là người có thể vượt qua tất cả với những điều không tưởng của họ?
Nếu đúng vậy, thì Rin chắc chắn là một thiên tài, và Noa cũng vậy... Vậy còn mình thì sao?
Isagi: Master Noa! Em nên làm gì đây? Em có thể làm gì trong tình huống này?
Noa: Tôi đã bảo cậu “hãy sở hữu một cái tôi/một triết lý giúp cậu có thể chiến thắng được tôi", Isagi Yoichi.
Noa: Tôi chỉ quan tâm đến những kẻ có ý định (khả năng) đánh bại tôi mà thôi. Nhưng giờ đây, tôi không cảm nhận được quyết tâm đó từ cậu.
Isagi: Hiểu rồi... "thiên tài" là loại người không dựa vào lý trí... Họ sống theo cá tính hay phong cách riêng của mình, và điều đó đã mê hoặc những kẻ khác.
Và rồi tự nhiên trở thành trung tâm của thế giới bóng đá, đó mới được gọi là "thiên tài," còn mình hoàn toàn không phải là "thiên tài."
Isagi: Mình chỉ có thể tiếp tục "thích nghi" với những thiên tài... Một thần đồng!
Charles: Này các tiền đạo, cùng chiến hết mình nào!
Shidou: Nghe hay đấy, Charles!
Kaiser: Mày nghĩ mày có thể đón được nó à, tên lập dị?
Rin: Trả lại đây, Blue Rose.
Rin: Đây là đường chuyền của tao với tên phản diện đó.
Shidou: Câm miệng đi nào, Neto-Rin.
Charles: Hãy hòa thuận mà đấu đi nè.
Raichi: Thu hẹp lại! Đẩy bóng lên đi!
Hiori: Ngay cả khi có bóng... tôi cũng không thể ngăn cản nổi quái vật này!
Igarashi: Không còn cách nào khác, NAMUSAN! Cậu Rin thích lè lưỡi đó, cậu đâu thể nào dừng ngay được đâu phải không!
Bình luận viên: Và một lần nữa, Igarashi Gurimu! Cậu ấy đã ăn được một lỗi từ cú tắc bóng của Rin Itoshi! Và giờ là bóng cho Bastard Munich!
Hiori: Cậu ấy đã chặn được, nhưng... suýt chút nữa thì...
Isagi: Nếu mình chỉ là một "thần đồng"... Bởi vì đó là cách mà mình luôn chiến đấu...
Isagi: Mình đã chiến thắng nhờ đọc vị chuyển động của đối thủ bằng mắt và đầu óc, và rồi đi trước một bước trên sân đấu.
Isagi: Vậy nên, mình không phải là người đặc biệt... Một "cú sút trực tiếp" là thứ mà bất kỳ ai cũng có thể hình dung. Mình đã nỗ lực từng bước để biến nó thành vũ khí của mình cho đến giờ...
Cho đến giờ thì mọi thứ vẫn ổn... Ngay cả một "thần đồng" như tôi cũng có thể thắng bằng cách nào đó... Tuy nhiên... Từ giờ trở đi, đây là thế giới của những tiền đạo xuất sắc nhất, một thế giới đầy rẫy những "thiên tài" thực thụ...
Isagi: Nếu đây là sân khấu mà chỉ có "thiên tài" với những "xung động" không thể tưởng tượng và "triết lý" phi lý hướng đến bàn thắng mới có thể tồn tại...
Isagi: Vậy thì mình, với tư cách chỉ là một "thần đồng", sẽ biến mất tại đây sao...
Isagi: Những gì mình đang làm cuối cùng... cũng chỉ là thứ có thể giải thích được. Với trí tưởng tượng này, mình không thể tồn tại trong tương lai... Mình muốn đánh bại Rin... Mình muốn trở thành người giỏi nhất thế giới...
Isagi: Nhưng mình không thể tưởng tượng ra viễn cảnh mình có thể chiến thắng được...
Ego: Đúng vậy, Isagi Yoichi. Đó là giới hạn của một "thần đồng"...
Đây là sự thật trong thế giới tài năng và là một điều phi lý mà không ai có thể làm gì... Chỉ những ai đạt tới cảnh giới đó mới có thể mở ra con đường mới.