Được sinh ra trong một ngày thiên thực hiếm hoi, khi mặt trăng ở thế giới thực trùng với hình ảnh phản chiếu của nó nơi thế giới linh hồn, Aphelios và người chị song sinh của mình, Alune, được tôn thờ là những đứa trẻ được chọn bởi định mệnh, theo tôn giáo của người Lunari ở Targon.
Như hiện tượng vũ trụ đánh dấu ngày sinh của họ, hai đứa trẻ nhận ra rằng định mệnh đã thực sự chọn họ - Aphelios được ban tặng cho khả năng thể chất siêu phàm đại diện cho mặt trăng thực, trong khi Alune sở hữu tiềm năng phép thuật như ánh trăng phản chiếu. Với lòng trung thành tuyệt đối, họ được nuôi lớn bởi một đức tin đối với sự bí ẩn, phản chiếu, khám phá, và chấp nhận bóng tối như thể đó là thứ duy nhất có thể bảo bọc họ.
Solari, giáo hội thống trị Targon, cho rằng Lunari là những kẻ dị giáo, buộc họ phải lẩn trốn đến mức mà hầu hết đều dần lãng quên sự tồn tại của họ. Hội Lunari bị bỏ lại trong bóng tối, trong những điện thờ, những hang động khuất xa khỏi tầm mắt của những tín đồ Solari.
Trách nhiệm làm gương đè nặng lên vai Aphelios. Anh tập luyện không ngừng nghỉ với những chiếc gươm ánh trăng thần bí, chấp nhận đổ máu của bản thân trong tập luyện, để khiến kẻ khác đổ máu trên chiến trường, để bảo vệ đức tin của mình. Nóng nảy và nhiều sơ hở, anh chỉ có duy nhất một mối liên kết bền chặt với người chị của mình, trên tất cả những tình bạn nào khác.
Khi Aphelios được cử đi làm những nhiệm vụ ngày càng nguy hiểm hơn để bảo vệ hội Lunari, Alune được huấn luyện riêng biệt để trở thành một nhà tiên tri, sử dụng quyền năng soi rọi của mình để hé lộ những con đường ẩn giấu, và những sự thật được cất giấu bên trong ánh trăng. Và rồi, nhiệm vụ của cô đòi hỏi cô phải rời khỏi ngôi đền nơi họ lớn lên.
Không còn Alune, đức tin của Aphelios dần lung lay.
Tuyệt vọng kiếm tìm một mục tiêu, anh thực hiện một chuyến hành hương vào trong bóng tối, một chốn sâu thẳm được cho là nơi mà hội Lunari đã tìm ra chân đạo của họ - quỹ đạo của mặt trăng. Anh lần theo ánh trăng dẫn đến một hồ nước, nơi những đóa dạ nguyệt hiếm hoi bung nở bên dưới mặt nước. Dù mang kịch độc, nhưng những bông hoa này có thể được chưng cất để chiết xuất ra một dung dịch sẽ đem đến cho anh sức mạnh của màn đêm.
Uống thứ tinh hoa của những đóa dạ nguyệt, cơn đau khủng khiếp khiến mọi thứ xung quanh mờ đục trước mắt Aphelios.
Không lâu sau, một điện thờ cổ đại, Marus Omegnum, bắt đầu chuyển trạng thái về thế giới linh hồn, lần đầu tiên trong suốt nhiều thế kỷ. Giáo hội Lunari khắp xung quanh vùng núi tụ họp lại, rời khỏi nơi trốn để chứng kiến sự biến chuyển của cán cân sức mạnh khi chu kỳ vũ trụ nơi thiên giới bắt đầu chuyển đổi.
Điện thờ chỉ chấp nhận một người trú ngụ duy nhất, kẻ có quyền năng thiên bẩm về ma thuật, mỗi lần nó xuất hiện. Lần này người được chọn là Alune, và quỹ đạo của cô đã dẫn cô đến ngôi đền. Aphelios, một người thường chẳng bao giờ đòi hỏi gì, lại yêu cầu được tham dự buổi lễ.